poni's vibe

poni's vibe

Người nào việc nấy

Mình là một người rất thích ngắm nhìn sự lao động.

Mình có thể ngồi mấy tiếng đồng hồ chỉ để quan sát một người nào đó, tỉ mẩn làm công việc của mình, dù là rửa chén lau nhà hay vẽ vời nên những tác phẩm đặc sắc.

Người ta hay so sánh, cũng hay nhìn những người làm nghề khác mình với mơ ước được trở thành như thế, nhưng họ không biết rằng, đỉnh cao của một con người chính là hoàn thành tốt nhất những gì mà mình đang làm.

Cuộc sống đối với mình thật sự là một trò chơi ghép hình, nếu một người được ghép đúng vào vị trí của họ, thì họ tỏa sáng hơn bao giờ hết.

Còn đối với những người tự hoặc bị đặt sai chỗ, như một khối vuông cố gắng đặt mình vào một khoang tam giác, thì mãi mãi chỉ là một sự sắp xếp không vừa khít.

Mỗi người có một khoảng hở dành cho riêng mình

Lại vừa là một trận đấu nữa của những “chiến binh sao vàng” – như cách mà người ta đã ca ngợi họ.
Mình cũng là một người theo dõi, dù mù tịt về bóng đá, nhưng mình theo dõi họ dưới một góc nhìn khác.
Mình dõi theo những người trẻ này bằng ánh mắt của một người trẻ đồng trang lứa, ngắm nhìn cái cách họ đặt chính họ vào những khoảng hở mà họ khát khao, phấn đấu mười mấy năm ròng rã để được đặt vào vị trí đó, và tỏa sáng không chỉ bằng tài năng, mà bằng chính bản ngã của chính mình.
Tài năng không phải hiếm, nhưng phép màu nào ở thời điểm này khiến họ xuất hiện cùng một lúc?
Mình tin không chỉ có yếu tố may mắn, mà là những người trẻ này, cả một thế hệ này, biết cách nhận thức điều họ đam mê và nên làm.
Chính điều đó mới lay động hàng triệu con người của một dân tộc, khiến người ta chẳng còn mảy may màng tới kết quả, họ chỉ cần biết những cậu trẻ kia đã chơi bằng tất cả những gì mình có, và vậy là đã đủ.
Đó là sức mạnh khi ta nhận thức được khả năng của chính mình và phát huy được khả năng đó.
Đối với mình, bất cứ ai được đặt vào đúng vị trí của mình, và thể hiện hết khả năng và tâm huyết vào vị trí đó, đã là những người đáng ngưỡng mộ.

Không phải chỉ có những người giàu có hoặc tài năng mới đáng ngưỡng mộ

Cá nhân mình sau chuyến đi vừa rồi, cảm thấy rất ngưỡng mộ những người mình gặp được trên đường.

Mình rất hay quan sát những người trẻ, vì thường họ sẽ có nhiều điểm chung tương đồng về tính cách hay hoàn cảnh để mình học hỏi.

Mình quan sát thấy những thanh niên trẻ người Miến có một sự tận tâm trong công việc đáng ngưỡng mộ.

Có rất nhiều lý do để mình đưa ra kết luận cho bản thân, từ cái cách họ cẩn thận lắng nghe, cẩn thận hồi đáp, hỏi han và để ý đến những chi tiết vụn vặt khiến mình cảm nhận được sự hết mình trong vị trí của họ.

Có những người bạn của mình, luôn cảm thấy bản thân bất tài, nhưng quan sát cái cách mà họ làm việc, cách họ chăm chú và cẩn thận để tạo ra thành quả cuối cùng, mình thấy họ chẳng thiếu gì ngoài sự cố gắng thêm chút nữa.

Cùng là nhân viên bán hàng, nhưng những người khiến mình nhớ đến bằng thiện cảm chính là những người đáng ngưỡng mộ, vì điều đó chính là họ đã thành công tại chính vị trí của mình.

Nếu xoay chuyển góc nhìn một chút, bạn sẽ thấy nghề làm vườn thật sự rất đặc biệt, họ biết cách nhìn, xem xét, cắt tỉa, chăm sóc, giao tiếp với thiên nhiên để mọi thứ trở nên thật xinh đẹp, mà nhiều khi chính họ cũng không hề nhận ra.

Một con cá không thể trông ngày nó biết bay, nhưng có thể mong đợi trở thành chú cá bơi nhanh nhất đại dương.

Nếu mọi người được đặt đúng vị trí của mình

Không biết bao nhiêu lần mình đã đọc hoặc nghe về những câu chuyện, khi mà con người bị hoặc tự đặt sai vị trí cho chính mình, nhưng không nhận ra hoặc cố tình không nhận thấy, để rồi cuộc sống cứ tiếp diễn một cách chán nản không có mục tiêu.

Đa phần có thể họ bị đặt sai chỗ, như nghe theo ý kiến gia đình, chạy theo phong trào xã hội, hoặc chọn tùy ý do chưa nhận thức được khả năng của bản thân.

Cũng có những trường hợp họ tự đưa mình vào nơi không thuộc về mình, nhưng lại không có mục tiêu để biến mình vừa khít vào vị trí đó.

Mình thật sự cảm thấy rất phí phạm.

Họ có thể có một tài năng nào đó, thậm chí là cắt dán, quét dọn hay chỉ là vẽ vời linh tinh, nhưng vì trong xã hội không có một quy chuẩn trước đó về tài năng của họ, nên họ bỏ qua và chạy theo những bộ khung xa vời mà chính họ cũng không biết đó là gì.

Những người theo chủ nghĩa tối giản như mình chắc phải từng nghe qua Marie Kondo, một cô gái người Nhật tạo ảnh hưởng toàn cầu chỉ bằng quy tắc dọn dẹp nhà cửa của mình.

Show truyền hình thực tế của cô thu hút hàng triệu người, dù cho cô vẫn giao tiếp bằng tiếng Nhật và luôn phải có người phiên dịch tiếng Anh, nhưng cô vẫn truyền cảm hứng được cho toàn thế giới.

Bạn không phải không có tài năng, chỉ là chính bạn phải công nhận điều đó trước đã.

Đừng quên sống trọn ở hiện tại

Đa số đau khổ mà chúng ta trải qua, đều là do không nắm bắt được hiện tại, chứ không phải là tương lai.

Với số tuổi đời còn khá trẻ, mình rất hay không chắc chắn với chính mình, về những điều sẽ xảy ra trong tương lai, tự hỏi liệu con đường mình chọn có đúng không, có khả quan không, có theo mình được vĩnh viễn hay không?

Nhưng sau những gì quan sát được, câu trả lời chính là không có câu trả lời nào cả.

Có một điều rất trừu tượng mà mỗi con người đều dành cả cuộc đời để ngộ ra, đó là sống ngay trong hiện tại.

Bạn có quyền mơ mộng, có kế hoạch, nghĩ về một thì tương lai hoàn thành, nhưng nếu vì thế mà bạn bỏ qua hiện tại, thì sẽ không có bất cứ thứ gì trên đây sẽ xảy ra cả.

Bạn có thể có một kế hoạch khổng lồ, nhưng hãy tận hưởng từng bước khi tiến gần đến điểm đích.

Khi đặt chân đến cuối con đường, điều quý giá nhận được chính là những điều mà ta vừa trải qua.

Mình thấy có nhiều người chọn dành hết hiện tại để đắp vào một tương lai rất xa. 

Hiện tại này có thể là thời gian, sức khỏe, gia đình, bạn bè, hoặc chỉ đơn giản là cảm giác thức dậy sau một giấc ngủ ngon.

Không phải bỗng dưng mà ở thời đại này, chủ nghĩa tối giản bỗng tỏa sáng.

Mà là vì tất cả chúng ta đều đang quá tải cho tương lai, mà quên mất tận hưởng hiện tại, mà chỉ khi gột đi những thứ vật chất rườm rà, giá trị thật của cuộc sống mới dần hiện ra.

Đó là một buổi sáng trong lành, đó là một bữa ăn ngon, hay chỉ là một cuộc dạo chơi trò chuyện.

Sống chậm không phải là sống trễ.

Hạnh phúc thực sự luôn ở đó, hãy nhìn lâu hơn và sâu hơn một chút, vì hôm nay là một ngày đẹp trời.